SÓNG VỖ LÒNG CON
Qua rồi một thời "bão tố"
Cũng qua đi những gai chông cuộc đời
Tâm hồn có ở nơi nơi
Cảm thương trước những mảnh đời thơ ngây
Để hôm nay, giây phút này
Trước mắt con là người thầy quê hương
Dù đi ngược xuôi bốn phương
Trải qua sóng gió kiên cường vươn lên
Vẫn lời nói vẫn cái tên
Vẫn dạy con biết không quên cuộc đời
Cuộc đời cũng là cuộc chơi
Cuộc chơi phải có kẻ chơi kẻ về
Đừng bao giờ có đam mê
Theo dòng nước lũ bỏ bê thân mình
Kiếp người nhu kiếp bình minh
Có khi ở lúc trong mình hoàng hôn
Dám vươn lên đỉnh Côn Lôn
Có dũng khí vượt qua đồn khổ đau
Đừng bao giờ vội quên mau
Chén cơm, cốc sữa sát sau bên mình
Để con nhớ con đinh ninh
Cái nghĩa tình, cái ân tình quê hương
Để con hiểu rõ thông tường
Nước cơm nhớ tới con đường khổ đau
Ngày qua ngày vội qua mau
Mùi thơm sữa nhớ tháng ngày quang vinh
Và đó là vị nhân sinh
Biết tôn sư biết trọng tình trước sau
Cuộc sống dù có muôn màu
Thuyền đi trăm ngả xuôi màu nước xanh
Nhưng sẽ chẳng bao giờ đành
Quên dòng nước cũ ngọt lành bên ta
Thuyền sẽ đậu bến quê nhà
Còn biển kia mãi phù sa cuộc đời
Phù sa thấm đỏ nơi nơi
Bồi đắp thêm những mảnh đời thơ ngây
Tương lai quá khứ bây giờ
Thuyền con vẫn cứ mơ về bến xưa
Vượt qua bao nhiêu bến cảng
Thuyền mang trong mình tình nghĩa yêu thương
Trải qua sóng gió dặm trường
Vẫn son vẫn sắc vẫn đường thủy chung
Thầy ơi! Thầy hãy nhớ nhung
Ki tiếng tùng tùng nhớ đến chúng con
Giờ chia tay còn kỉ niệm
Những kỉ niệm quặn thắt lòng non
Con thầy tuy hai mà một
Cũng chỉ một chỉ một có vậy thôi
Ấy là thầy trò sớm tối
Như nhẵng ngọn núi, ngọn đồi, đôi môi
Vững như thép, đẹp như hoa
Giờ xa nhau đôi mắt òa tuôn chảy
Và rồi thúc đẩy lòng ta
Từng dòng nước mắt thật thà tuôn rơi
Dù con khóc nhưng thầy ơi!
Suốt đời con nhớ người thầy của con
Thầy se mãi là núi non
Để con trông ngắm non cao núi tầm
Cuộc đời dù có thăng trầm
Thầy trò ta vẫn âm thầm bên nhau
Thầy sẽ chèo lái con tàu
Vượt qua sóng gió đón đầu đại dương.
Bút danh: GSV
Qua rồi một thời "bão tố"
Cũng qua đi những gai chông cuộc đời
Tâm hồn có ở nơi nơi
Cảm thương trước những mảnh đời thơ ngây
Để hôm nay, giây phút này
Trước mắt con là người thầy quê hương
Dù đi ngược xuôi bốn phương
Trải qua sóng gió kiên cường vươn lên
Vẫn lời nói vẫn cái tên
Vẫn dạy con biết không quên cuộc đời
Cuộc đời cũng là cuộc chơi
Cuộc chơi phải có kẻ chơi kẻ về
Đừng bao giờ có đam mê
Theo dòng nước lũ bỏ bê thân mình
Kiếp người nhu kiếp bình minh
Có khi ở lúc trong mình hoàng hôn
Dám vươn lên đỉnh Côn Lôn
Có dũng khí vượt qua đồn khổ đau
Đừng bao giờ vội quên mau
Chén cơm, cốc sữa sát sau bên mình
Để con nhớ con đinh ninh
Cái nghĩa tình, cái ân tình quê hương
Để con hiểu rõ thông tường
Nước cơm nhớ tới con đường khổ đau
Ngày qua ngày vội qua mau
Mùi thơm sữa nhớ tháng ngày quang vinh
Và đó là vị nhân sinh
Biết tôn sư biết trọng tình trước sau
Cuộc sống dù có muôn màu
Thuyền đi trăm ngả xuôi màu nước xanh
Nhưng sẽ chẳng bao giờ đành
Quên dòng nước cũ ngọt lành bên ta
Thuyền sẽ đậu bến quê nhà
Còn biển kia mãi phù sa cuộc đời
Phù sa thấm đỏ nơi nơi
Bồi đắp thêm những mảnh đời thơ ngây
Tương lai quá khứ bây giờ
Thuyền con vẫn cứ mơ về bến xưa
Vượt qua bao nhiêu bến cảng
Thuyền mang trong mình tình nghĩa yêu thương
Trải qua sóng gió dặm trường
Vẫn son vẫn sắc vẫn đường thủy chung
Thầy ơi! Thầy hãy nhớ nhung
Ki tiếng tùng tùng nhớ đến chúng con
Giờ chia tay còn kỉ niệm
Những kỉ niệm quặn thắt lòng non
Con thầy tuy hai mà một
Cũng chỉ một chỉ một có vậy thôi
Ấy là thầy trò sớm tối
Như nhẵng ngọn núi, ngọn đồi, đôi môi
Vững như thép, đẹp như hoa
Giờ xa nhau đôi mắt òa tuôn chảy
Và rồi thúc đẩy lòng ta
Từng dòng nước mắt thật thà tuôn rơi
Dù con khóc nhưng thầy ơi!
Suốt đời con nhớ người thầy của con
Thầy se mãi là núi non
Để con trông ngắm non cao núi tầm
Cuộc đời dù có thăng trầm
Thầy trò ta vẫn âm thầm bên nhau
Thầy sẽ chèo lái con tàu
Vượt qua sóng gió đón đầu đại dương.
Bút danh: GSV